Khi em còn là hạt bụi
Dường như sông đã chảy vào phương Nam
Lưu lạc cả tiếng sóng
Và sương và khói
Một ngày cuối đông
Sông xanh đã chảy qua bao bến lạ
Vẫn giữ một đời trong
Dù cuộc tái sinh không báo trước
Có phải màu áo lam
Khi em về thăm phủ đệ
Mấy mươi năm vẫn giọng ngọt mềm nam trân
Bừng thức một thời non dại...
Giữa phố chiều phương Nam
Bất chợt một tà áo dài tím
Bay bay theo giọng nói ngọt mềm
Như một dòng sông lưu lạc
Đổi màu theo tà áo bay
Có phải dòng sông không chảy nữa
Một ngày cuối đông?